Phương Oánh Oánh liếc nhìn Nhược Huyên, rồi lại nhìn Nhược Sơn: "Ý gì đây? Chàng đã đính ước với người khác rồi sao?"
Nhược Huyên gật đầu: "Đúng vậy!"
Nhược Sơn: "..."
Tuy rằng chưa có, nhưng hắn cũng không giải thích.
Phương Oánh Oánh c.ắ.n môi dưới, nhìn Nhược Sơn với ánh mắt như thể hắn đã phản bội nàng ta, rồi quay người bỏ đi. Nhược Sơn không nhìn theo, tình cảm thời niên thiếu đã sớm tan biến trong những lần phải nhẫn nhịn cầu toàn hết lần này đến lần khác.
Hắn bế Nhược Huyên về phủ, hỏi: "Hôm nay đi chơi với Hiên Viên ca ca à?"
"Vâng ạ."
"Đi đâu chơi thế?"
"Đi xem thúc và cha vợ thúc chơi cờ."
Nhược Sơn: "..."
"Không được nói bậy!"
Nhược Huyên: "Con không nói bậy mà! Con nói sự thật đấy, Chiêu Hoa Huyện chúa chính là thê t.ử định mệnh của Ngũ thúc! Duyên phận đã định không trốn được đâu."
Nhược Sơn: "... Con học đâu ra mấy lời thần thần bí bí này thế."
Nhược Huyên: "Hiên Viên ca ca nói đấy, huynh ấy bảo kiếp trước thúc phải gãy cổ, gãy chân mới đổi được kiếp này gặp gỡ Chiêu Hoa Huyện chúa!"
Nhược Sơn: "..."
Cái gì với cái gì thế này? Càng nói càng quá đáng! Hai đứa nhỏ này ngày thường ở với nhau rốt cuộc nghiên cứu cái gì vậy? Nhược Sơn cảm thấy không thể để cháu gái bảo bối chơi với Hiên Viên tiểu công t.ử nữa!
Hiên Viên Khuyết đang muốn xem Nhược Huyên đã về phủ an toàn chưa, không ngờ lại nghe thấy những lời này, đang tu luyện mà suýt chút nữa tẩu hỏa nhập ma! Đóa hoa vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5059461/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.