"Giả huynh, đây là nhà muội phu của huynh sao?"
"Phủ đệ này có mấy gian vậy? Nhìn lớn thật! Bên trong chắc nhiều phòng lắm nhỉ?"
"Giả huynh, muội phu của huynh là ai vậy?"
Sống ở phủ Quận chúa, vậy muội phu hắn có thân phận gì? Chẳng lẽ là Quận mã? Nhược Thủy bất động thanh sắc nhìn bọn họ, giọng không nóng không lạnh: "Giả huynh có việc gì không?"
Giả Thế Kiệt cười nói: "Đại tỷ và tỷ phu bảo ta mang cho đệ ít đồ."
Trong lòng Nhược Thủy hơi kinh ngạc, nhưng vẫn nói: "Vất vả cho Giả huynh rồi, quay về ta sẽ viết thư cảm tạ tỷ phu. Không biết tỷ phu và đại tỷ gửi cho ta thứ gì?"
Nhược Thủy nhìn hắn, chờ hắn lấy đồ ra.
Giả Thế Kiệt nói: "Đồ ở trong tay nải của ta, ở bên ngoài lấy ra không tiện, chi bằng chúng ta vào phủ ngồi một lát, ta sẽ lấy ra?"
Giả Thế Kiệt không cho Nhược Thủy cơ hội nói chuyện, lại quay sang nói với những người đi cùng: "Chư vị huynh đài, vị này là Nhược Giang, vị này là Nhược Thủy, hai người chính là Giải nguyên và Á nguyên của huyện Sa Khê chúng ta. Hai vị Nhược huynh, đây là những đồng môn đến từ các nơi mà ta kết bạn trên đường đi. Vị này là Hà Nghiêu, lẫm sinh huyện Vĩnh Hòa, vị này là..."
Những thư sinh kia sôi nổi chắp tay hành lễ chào hỏi anh em Nhược gia.
"Hai vị Nhược huynh, tại hạ là Hà Nghiêu, người huyện Vĩnh Hòa, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"
"Hai vị Nhược huynh, tại hạ là Bàn Khê, người huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5052518/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.