Lão phu nhân Hộ Quốc Công đang định nói bộ quần áo này phạm vào quy chế, nhưng bà ta nghiêm túc đếm kỹ lại, thì lại đếm ra bốn cái móng vuốt.
Bà ta không nhịn được dụi dụi mắt, chẳng lẽ nhìn nhầm rồi? Thái hậu cũng hết sức kinh hỉ: "Huyên Bảo mang lại đây cho bà nội xem nào, vải dệt của bộ quần áo này là do con làm ra sao?"
"Đúng ạ! Có phải rất đẹp không ạ?" Nhược Huyên đưa quần áo cho Thái hậu.
"Đẹp, đẹp lắm, bà nội cũng muốn một bộ đấy!" Thái hậu vuốt ve chất liệu mềm mại như mây, sờ vào thấy ấm áp, vừa kinh ngạc vừa kích động.
Những người khác cho rằng giấc mơ của Tiên đế là giả, nhưng bà biết đó là thật.
Bà đã nói Huyên Bảo và Tiểu Cửu là phúc tinh của Hiên Viên quốc mà.
Nhược Huyên ngọt ngào nói: "Không thành vấn đề, hôm nào con sẽ làm cho bà nội một bộ."
"Ha ha. Thế thì khỏi cần, bà nội già rồi, không mặc được xiêm y rực rỡ lóa mắt như thế. Ta có cái túi tiền là đủ rồi."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trong bóng tối, chiếc túi tiền bên hông Thái hậu cũng đang phát sáng.
Chỉ là túi tiền mà phát sáng, ban đêm đ.á.n.h rơi chẳng phải dễ bị người ta nhặt mất sao?
Thái hậu cho người kéo rèm ra, bộ quần áo liền khôi phục dáng vẻ bình thường.
Nhược Huyên nhìn về phía Quận chúa Khang Nghi: "Ta đã nói là ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5049315/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.