Nhược Sơn là người đăng ký tạm thời vào phút chót, do đó số thứ tự của hắn xếp cuối cùng, phải đợi tất cả mọi người xem xong mới đến lượt hắn.
Việc khám bệnh yêu cầu đủ bốn bước vọng, văn, vấn, thiết (nhìn, nghe/ngửi, hỏi, sờ nắn/bắt mạch),nên tốn nhiều thời gian hơn so với phần thi trả lời câu hỏi nhanh.
Hơn nữa lại có nhiều đại phu luân phiên lên xem như vậy.
Nhược Huyên ngồi chờ đến mức chán nản, bất giác ngủ thiếp đi, đầu nghiêng nghiêng rồi gối lên bờ vai nhỏ của Hiên Viên Khuyết.
Hiên Viên Khuyết vẫn giữ lưng thẳng tắp ngồi đó, không hề nhúc nhích, kỳ thực là hắn cũng đang nhân cơ hội này để tu luyện.
Cổ chưởng quầy thấy Nhược Huyên đã ngủ, bèn lấy một chiếc áo choàng đắp lên người nàng.
Một canh giờ trôi qua, cuối cùng cũng đến lượt Nhược Sơn.
Hiên Viên Khuyết nhẹ nhàng lay lay nàng: “Đến lượt ngũ thúc của muội rồi.”
Nhược Huyên lập tức mở mắt, ngồi thẳng dậy dụi dụi mắt: “Đến lượt rồi sao? Ngũ thúc của ta có phải đã giành hạng nhất không?”
Hiên Viên Khuyết: “...”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hắn không trả lời nàng, cả cánh tay hắn đều đã tê rần. Hắn vận một luồng linh lực vào cánh tay, cảm giác tê dại như bị hàng vạn con kiến c.ắ.n xé rốt cuộc cũng tan biến.
Nhược Sơn lên đài bắt mạch cho người phụ nữ đầu tiên. Mạch tượng của người phụ nữ này rất bình thường, rất khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5047606/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.