Nhược gia hôm nay cũng rất náo nhiệt. Làng trên xóm dưới có thể ra một cử nhân đã là chuyện vô cùng ghê gớm, đằng này Nhược gia một lúc có tận hai người. Bởi vậy người dân các thôn lân cận, quen hay không quen đều kéo tới chia vui. Đặc biệt là lũ trẻ con, đã sớm được người lớn mách nước sẽ có tiền mừng và kẹo mừng để nhặt, nên đến từ rất sớm.
Hầu như tất cả gia đình có người trúng cử tú tài hay cử nhân, chỉ cần có chút của cải đều sẽ rải tiền mừng. Nhà nghèo thì cũng mua ít đậu phộng rải ra cho mọi người cùng hưởng hỉ khí, cũng là để lấy cái tiếng thơm. Rốt cuộc tham gia khoa cử là để làm gì? Chủ yếu là để nhập sĩ, đi con đường làm quan, thanh danh là quan trọng nhất. Bởi vậy nhà có người đọc sách đều tương đối chú trọng thanh danh.
Lôi bà t.ử lần này cũng chuẩn bị tiền mừng và kẹo, kẹo mừng còn nhiều hơn lần trước bốn cái sọt, rải cho mọi người cùng hưởng lộc. Trương bà t.ử cũng mang tới hai sọt kẹo lớn, càng thêm dồi dào.
Tiền mừng, kẹo mừng, đậu phộng trộn lẫn với nhau, ước chừng có mười cái sọt. Lưu thị và Giang thị từng nắm từng nắm rải lên cao. Bốn phía là tiếng hò reo của lũ trẻ đang nhặt kẹo và tiền, người lớn tuy không la hét nhưng tay mắt lanh lẹ, nhặt còn nhiều hơn cả trẻ con.
Dương Kỳ Tương thi trượt, về nhà cãi nhau một trận to với Hạ Lan, nói nàng có tướng khắc phu, không vượng phu bằng Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5047486/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.