Lưu thị cười nói: "Chúng ta ai cũng không bế Huyên Bảo nhiều bằng Hiên Viên tiểu công tử. Huyên Bảo cái đồ lười này ham ngủ, thường xuyên đang học thì ngủ gục, đều là Hiên Viên tiểu công t.ử bế về nhà."
Giang thị yên tâm giao Nhược Huyên cho Hiên Viên Khuyết.
Hiên Viên Khuyết cẩn thận đón lấy Nhược Huyên: "Hai vị thẩm thẩm, ta đưa Huyên Bảo về viện của ta, lát nữa chờ nàng tỉnh, ta sẽ dạy lại nội dung phu t.ử giảng hôm nay cho nàng."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Được." Lưu thị cười đồng ý.
Hiên Viên tiểu công t.ử tuy tuổi còn nhỏ nhưng vô cùng biết chăm sóc người khác. Con gái nhà mình ngồi cùng hắn, khi ăn cơm đều là hắn gắp thức ăn cho. Cho nên bà thực yên tâm để hai đứa trẻ ở cùng nhau, không lo lắng Hiên Viên Khuyết sẽ bắt nạt con gái mình.
Hiên Viên Khuyết bế Nhược Huyên về viện của mình, đặt nàng vào phòng nàng. Đóa hoa này quá dính người, bởi vậy nơi ở của Hiên Viên Khuyết nhất định phải chừa một gian phòng cho nàng, ngay sát vách phòng hắn.
Hắn đặt Nhược Huyên – lúc này đã rơi vào trạng thái nửa hôn mê do dốc sức tu luyện duy trì quầng sáng – lên giường, giúp nàng cởi giày, để tránh tiếp xúc quá nhiều hắn lại bắt một cái tiên quyết khiến nàng ngồi xếp bằng ngay ngắn. Sau đó chính hắn cũng cởi giày, lên giường, ngồi xếp bằng đưa lưng về phía nàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5046932/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.