Quan trọng nhất là, ông sắp sửa tham gia tỷ thí của Hiệp hội Dược sư, không thể để hỏng thanh danh lúc này.
Hậu quả của việc một d.ư.ợ.c đồng bốc sai t.h.u.ố.c nhẹ hơn rất nhiều so với việc một đại phu kê sai đơn, tổn thất đối với y quán cũng là nhỏ nhất.
Phương Bá Thiện tuy trong lòng áy náy, nhưng sau khi cân nhắc lợi hại, ông chỉ có thể để mặc Trang thị đẩy hết trách nhiệm lên đầu Nhược Sơn.
Về sau ông nhất định sẽ bồi thường cho Nhược Sơn.
Nhược Sơn còn gì mà không hiểu, hắn đang định nói gì đó.
Lúc này Phương Oánh Oánh kéo kéo ống tay áo hắn: “Nhược Sơn ca, hạnh nhân ngọt và hạnh nhân đắng nhìn giống nhau như vậy, huynh bốc nhầm cũng là bình thường mà.”
Nhược Sơn không thể tin nổi nhìn nàng.
Đây là người con gái hắn thầm thương trộm nhớ bao lâu nay ư? Nàng thế mà không tin hắn?
Trong mắt Phương Oánh Oánh mang theo vẻ cầu xin. Thanh danh của đại ca nàng không thể bị hủy hoại, thanh danh đại ca hỏng thì thanh danh y quán cũng tiêu tùng.
Hơn nữa mẹ nàng đã đồng ý, nếu Nhược Sơn nhận tội thay lần này là do hắn bốc sai thuốc, bà sẽ chấp thuận hôn sự của nàng và Nhược Sơn.
Lúc này người đàn ông trung niên lại lên tiếng: “Nếu y quán các người thừa nhận là bốc sai t.h.u.ố.c thì tốt, vậy mau cho chúng ta một công đạo đi!”
Trang thị lập tức nói: “Phan công t.ử yên tâm, ta nhất định sẽ cho các vị một công đạo!”
Sau đó bà ta nhìn Nhược Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5042642/chuong-520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.