Con hắn không thiếu lời chúc phúc của người cô này, đang định từ chối thì Nhược Huyên tò mò hỏi: “Dì định thêm cái gì cho tiểu biểu đệ?”
Nhược Huyên cảm nhận được trên người bà ta có một luồng tà khí.
Người bình thường không thể nào có.
Chỉ có người tu luyện tà pháp mới có, giống như Huyền Linh đại sư năm xưa giúp Tướng quân phủ cướp khí vận của Nhược gia.
Trương Cười Lợi liền lấy ra một đôi vòng bạc.
Đôi vòng bạc đó bên trên khắc đầy chữ Phúc, nhìn là các loại kiểu chữ Phúc khác nhau.
Là chữ Phúc, cũng không phải.
Bởi vì những chữ Phúc đó là các nét bút vô cùng khéo léo hình thành phù chú.
Bất quá đây không phải là đoạt khí vận, mà là phù chú cùng hưởng khí vận.
Cùng hưởng tức là đối phương có cái gì, hắn cũng sẽ có cái đó.
Thực ra cũng coi như là cướp đi khí vận của đối phương, chẳng qua là cướp đi một nửa.
Nhưng phúc vận của một người đều có định số, chia một nửa, chính mình liền ít đi.
Tuy rằng con người chỉ cần ngày thường tích nhiều phúc đức cũng sẽ gia tăng phúc vận, nhưng người thường muốn tích phúc đức đâu dễ dàng gì, đâu phải ngày nào cũng có việc tốt chờ ngươi đi làm.
“Đây chính là vòng tay đa phúc đa thọ, ngụ ý: Phúc nhạc cùng hưởng, phú quý song toàn.” Trương Cười Lợi nói.
Nhược Huyên muốn lấy đôi vòng tay này, muốn xem ai làm ra nó, xem kẻ đó có quan hệ gì với Huyền Linh đại sư hay không, liền nói: “Đúng là vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5042640/chuong-518.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.