Nhược Huyên cũng cảm nhận được hơi thở sinh mệnh, vội nói: “Đúng rồi, tiểu biểu đệ gấp gáp muốn ra ngoài chơi rồi đó.”
Lưu thị sợ hết hồn, vội đỡ Lưu Văn Dao về phòng: “Lôi tỷ nhi, mau gọi cha con!”
Trương Nhụy cuống quýt chạy ra ngoài: “Cha ơi, nương sắp sinh em trai rồi! Cha ơi!”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hai chị em còn lại vội chạy đến bên mẹ.
Trương Cười Lợi trốn trong phòng há hốc mồm: "Con nha đầu c.h.ế.t tiệt kia nằm mơ lại chuẩn thế sao?"
Lưu Văn Dao mới đứng lên liền cảm giác bụng dưới có thứ gì đó vỡ ra, sau đó một dòng nước ấm chảy dọc xuống chân.
Vỡ ối rồi!
Ngay sau đó là cơn đau kịch liệt cùng cảm giác muốn rặn mãnh liệt.
Tiêu rồi, chắc không đi kịp đến phòng sinh mất!
Lưu Văn Dao không dám cử động: “Hài tử... hình như muốn ra rồi.”
“Vậy... vậy làm sao bây giờ? Không thể sinh ở đây được!” Lưu thị luống cuống, hận không thể bế bổng chị gái về phòng, nhưng nàng sức yếu không bế nổi!
Ngay lúc Nhược Huyên định dùng pháp thuật biến mẫu thân đang hoảng loạn của mình thành lực sĩ để bế dì cả về phòng, thì Trương Thành Nghiệp hốt hoảng lao vào.
Lưu thị thở phào nhẹ nhõm: “Tỷ phu, mau bế đại tỷ vào nhà, tỷ ấy sắp sinh rồi.”
Trương Thành Nghiệp vội vàng tiến lên, bế ngang người vợ nặng hơn trăm cân, lao vào phòng sinh đã được dọn dẹp sẵn từ trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5041470/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.