Hôm nay Nhược Hải sau khi chạy qua mấy ngọn núi rèn luyện xong, vẫn như cũ giúp Hà Hạnh Hoa gánh nước tưới d.ư.ợ.c liệu.
Hà Hạnh Hoa không ngờ hắn đã lên làm Tứ phẩm Đại tướng quân mà vẫn đến giúp mình gánh nước.
Hà mẫu thấy Nhược Hải giúp con gái gánh nước, trong lòng cũng vui mừng. Bà đi tới trước mặt Nhược Hải thở hồng hộc nói: “Nhược Hải, mấy thứ kia đều là ngự ban, chúng ta không thể nhận a! Con khiêng về đi!”
Hà Hạnh Hoa không hiểu gì, nhìn mẹ mình, lại nhìn Nhược Hải.
Nhược Hải vừa nghe liền hiểu, nhất định là nha đầu Huyên Bảo đã lấy danh nghĩa hắn đem hai rương đồ vật đến nhà họ Hà. Việc đã đến nước này, hắn chỉ có thể cười nói: “Không sao đâu, mấy thứ đó con không dùng đến, cho Hạnh Hoa đi! Thím không cần để ý, chẳng qua là một ít vật ngoài thân mà thôi. Con đi gánh nước trước đây.”
Nhược Hải nói xong, liền chọn một đôi thùng rỗng, tiếp tục gánh nước.
Hà Hạnh Hoa chờ Nhược Hải đi xa mới hỏi: “Nương, đồ ngự ban gì vậy?”
Hà mẫu liền kể chuyện Nhược Thủy đưa tới hai cái rương lớn và mấy cây vải.
Hôm qua Hoàng thượng ban thưởng Nhược Hải hai rương lớn vàng bạc châu báu bà có nghe thấy, không ngờ sáng sớm hôm nay hắn liền đưa cho nàng.
“Mấy thứ kia quá quý trọng, lại là đồ ngự ban, chúng ta sao có thể dùng a! Đồ ngự ban kia hai rương lớn phỏng chừng là toàn bộ rồi, lão phu nhân cùng nhị phu nhân, tứ phu nhân phỏng chừng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5041461/chuong-504.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.