“Trời ơi! Nhược huynh, huynh dán cái bùa gì thế? Quả thực là thần kỳ!” Một binh sĩ Phi Yến quân không nhịn được thốt lên.
Nhược Hải cũng không ngờ hiệu quả lại tốt đến thế, hắn cười nói: “Đây là Định Phong Phù, nghe nói dán lên thuyền khi ra khơi thì sóng gió lớn cỡ nào cũng không sợ.”
Những người khác nghe vậy nhao nhao nói: “Nghe nói? Nhược huynh nghe ai nói? Là người cho huynh lá bùa này sao? Lá bùa này hẳn là của bậc đại sư làm ra nhỉ? Vị đại sư này chắc chắn là cao nhân, thế này thì có thể thăng tiên được rồi! Sóng gió lớn thế kia, không phải thần tiên thì sao mà chống đỡ nổi!”
“Nhược huynh, huynh cầu bùa này từ vị đại sư nào vậy? Hôm nào ta cũng đi cầu vài đạo.”
“Đúng, đúng, là từ vị đại sư nào, ta cũng muốn đi cầu.”
Nhược Hải xua tay: “Không phải đại sư gì đâu, là tiểu chất nữ nhà ta đưa cho, ta cũng không biết con bé lấy từ đâu ra.”
Yến Hành xác nhận sau khi dán Định Phong Phù, con thuyền vững như Thái Sơn.
Hắn hạ lệnh: “Phát tín hiệu! Quay về bờ, đêm nay chúng ta tập kích đảo Nam Đảo, bắt gọn đám dư nghiệt tiền triều! Báo thù cho mấy vạn huynh đệ!”
Trước khi xuất phát, Yến Hành đã dặn Yến Sơn ở lại để ý tín hiệu. Nếu hắn phát tín hiệu, lập tức điều động một vạn Phi Yến quân ra biển tập hợp, đêm nay tập kích đảo Nam Đảo.
Yến Hành vẫn luôn đứng ở bên ngoài chờ tín hiệu, chỉ sợ mưa gió quá lớn, bên trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5037596/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.