Nhược Giang: “Đúng vậy, đại ca ở quân doanh, nếu có dư nghiệt tiền triều tấn công tới, huynh ấy biết sẽ cho người báo trước cho chúng ta. Mẹ đừng lo lắng, cứ như ngày thường, nên làm gì thì làm đó! Lương thực trong ruộng thu xong, nên trồng gì thì trồng cái đó.”
Thôn trưởng biết mấy anh em Nhược gia đã về, cũng đi tới nghe ngóng tình hình trong thành. Nghe thấy bọn họ đối thoại, ông yên tâm hơn một chút, nhưng vẫn hỏi: “Tình hình trong thành thế nào? Nha môn có động tĩnh gì không? Giá lương thực có tăng không? Có người trốn sang thành khác không?”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Huyện Sa Khê cách Nam Đảo tương đối gần, mỗi lần có chiến sự, những gia đình phú quý kia luôn có thể nhận được tin tức trước tiên, sau đó cả nhà dọn đến thành khác tránh chiến sự.
Đây là lý do vì sao có những thế gia sừng sững mấy trăm năm không ngã.
Nhược Thủy: “Chúng con không thấy gia đình phú quý nào chạy cả, thôn trưởng đừng lo. Trong thành mọi thứ bình thường, Huyện lệnh Trương đã lên tiếng, tiệm lương thực nào dám tăng giá, ông ấy sẽ niêm phong tiệm đó.”
Nhược Xuyên: “Thôn trưởng cứ bảo mọi người sinh hoạt bình thường là được, phải tin tưởng triều đình, tin tưởng Phi Yến Quân. Huyện lệnh Trương mỗi ngày đều đi xem xét giá lương thực trong thành, bá tánh trong thành sống thế nào thì cứ sống thế ấy, không có biến động gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5037592/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.