Bằng không Tứ Hải Bát Hoang nhất định không chỉ nơi này có chiến sự, vì sao nàng chỉ chú ý đến nơi này? Nói tóm lại, t.h.u.ố.c trị thương nàng nhất định phải luyện, người nàng nhất định phải cứu, quan chức của đại bá nhất định phải thăng.
Không sai, Nhược Huyên làm nhiều như vậy, chẳng qua là muốn đại bá nhà mình có thể nắm bắt cơ hội thăng lên làm Đại tướng quân thôi!
Còn có nhị bá cùng lão cha nhà mình, mùa thu tới, kỳ thi mùa thu sắp bắt đầu, đến lúc đó bọn họ cũng sẽ tham dự.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Năm nay, bọn họ đều sẽ trở lại quỹ đạo cuộc đời của mình, khí vận bị cướp đi sẽ được trả lại gấp bội.
Hiên Viên Khuyết xưa nay nói không lại nàng, cũng quản không được nàng. Đóa hoa này đừng nhìn bề ngoài ngoan ngoãn nghe lời, kỳ thật trong xương cốt vô cùng tự chủ, chỉ cần nàng muốn làm, ai cũng không thay đổi được, quen thói bằng mặt không bằng lòng.
Cho nên Hiên Viên Khuyết ăn xong bữa sáng liền bồi nàng luyện dược, dù sao dùng hết sạch năng lực và tinh lực, nàng sẽ phải ngoan ngoãn nghỉ ngơi.
Dưới sự bồi tiếp của Hiên Viên Khuyết, Nhược Huyên chưa đến một buổi sáng liền cạn sạch linh lực.
Hiên Viên Khuyết nói với nàng: “Muội lên giường ngủ tu luyện đi, phần còn lại để ta.”
Nhược Huyên gật cái đầu nhỏ, không còn linh lực, d.ư.ợ.c luyện ra cũng giảm tác dụng lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5037590/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.