Bà vốn tưởng con gái để lỡ thì đến tuổi này, đời này cũng chỉ có thể tìm một người đàn ông góa vợ tính tình tốt chút để gả.
Tuy rằng Nhược gia lão đại là người đã qua một đời vợ, nghe nói vợ trước tái giá, nhưng điều kiện Nhược gia tốt, Nhược gia lão đại thật đúng là không lo không cưới được vợ trẻ đẹp.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cứ nhìn Nhược gia lão tam hôm nay thành thân, không phải cũng đã bỏ vợ rồi lại cưới được một cô nương kinh thành xinh đẹp như hoa sao? Mẹ của cô dâu nghe nói còn từng làm nữ quan trong cung.
Trước đó, tuy rằng bà biết Nhược gia có mấy huynh đệ còn chưa thành thân, nhưng bà có muốn cũng không dám nghĩ tới hướng đó.
Nếu con gái thật sự có thể gả cho Nhược gia lão đại...
Bà đột nhiên rất muốn đi xem mộ tổ tiên nhà mình có phải đang bốc khói xanh hay không.
Hà Hạnh Hoa lại không lạc quan như mẹ mình, nàng cao lớn hơn nữ t.ử bình thường, lại không xinh đẹp, con dâu Nhược gia đều xinh đẹp như vậy, liệu họ có vừa mắt nàng không?
Nhưng chuyện hôn nhân của nàng là tâm bệnh của cha mẹ, hai mươi mấy tuổi còn chưa gả đi, thành trò cười cho cả thôn, làm cha mẹ ở trong thôn không dám ngẩng đầu, cho nên nàng không nói thêm lời nào làm mất hứng của mẹ.
Khi cha và em trai Hạnh Hoa trở về, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5037585/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.