Hà Hạnh Hoa không có thời gian nói quá nhiều với người nhà: “Cha mẹ, con đi giúp hai bà cháu họ đào d.ư.ợ.c liệu đây! Con cầm cái cuốc đi nhé.”
Hà phụ cảm thấy giúp hái t.h.u.ố.c một buổi chiều mà lấy một con gà rừng và một con thỏ hoang thì đối phương quá thiệt thòi. Một con thỏ hoang giá trị hơn một trăm văn, gà rừng cũng đáng hai ba mươi văn. Ông nói với con trai: “Đại Lâm, con cũng đi giúp hái t.h.u.ố.c đi. Chỗ này giao cho ta cùng mẹ con là được.”
Hà Hạnh Hoa nghe xong cũng không có ý kiến, dù sao hố trồng cây đều đã đào xong rồi.
Vì thế hai chị em cùng nhau vác cuốc vội vàng chạy tới chỗ hai bà cháu Nhược Huyên để đào Ngũ chỉ mao đào.
Hà Hạnh Hoa trở lại chỗ Nhược Huyên, giải thích: “Bà bà, cha mẹ cháu nói hai người cho cháu một con thỏ và một con gà là cháu quá hời rồi, nên bảo đệ đệ cháu cũng tới giúp một tay.”
Lôi bà t.ử còn có thể nói gì? Trong lòng bà cũng vui mừng, nói như vậy chứng tỏ gia đình này thật thà lương thiện. Nếu lão đại cũng ưng ý đối phương, kết thông gia với người như vậy cũng thoải mái hơn chút.
Tuy rằng bát tự còn chưa có một nét, nhưng Lôi bà t.ử vẫn cao hứng khi đệ đệ nhà họ Hà tới giúp hái thuốc. Tiếp xúc cả một buổi chiều, đại khái có thể biết được tính tình hai chị em.
Tính tình con cái thường chịu ảnh hưởng từ cha mẹ, như thế cũng có thể suy đoán ra tính tình cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5037573/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.