Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Lúc này, binh lính đã tan cuộc, có người quay lại bên này tiếp tục huấn luyện, thấy vậy nhịn không được ồn ào.
Tân binh nhập doanh, có người sức mạnh vô địch cũng không phải chuyện lạ, bọn họ đều muốn xem thực lực của tân binh.
Nhược Hải nhìn về phía Hà Đại Dũng: “Hà huynh đệ có muốn tiếp tục không?”
“Ta thử cái hai trăm rưỡi cân.” Hà Đại Dũng thử đi nâng đỉnh hai trăm 50 cân.
Nhưng lần này Hà Đại Dũng không được, hai trăm 50 cân hắn chỉ có thể ôm lên, miễn cưỡng nâng lên sẽ bị thương, hắn buông xuống cười nói: “Ta chỉ có thể ôm lên thôi, nâng qua đầu thì chịu! Nhược huynh, huynh thử xem, ta thấy huynh làm được!”
Nhược Hải liền nói: “Ta cũng không sai biệt lắm là đến giới hạn rồi, miễn cưỡng có thể nâng được hai trăm 50 cân, nặng hơn nữa thì không được.”
Nói xong, Nhược Hải liền tiến lên, gồng sức, thử hai lần mới miễn cưỡng nâng được đỉnh đá hai trăm 50 cân lên.
Hắn làm bộ dạng nhìn qua thật sự rất vất vả, rất miễn cưỡng.
Lúc Nhược Hải buông đỉnh đá xuống là trực tiếp ném xuống bãi cát, tạo cho người ta cảm giác hắn miễn cưỡng cầm lên được nhưng không thể nhẹ nhàng đặt xuống.
Nhưng thế này đã là rất lợi hại rồi! Hà Đại Dũng: “Nhược huynh lợi hại! So với ta lợi hại hơn nhiều, ta thật sự nâng không nổi.”
Những cựu binh kia đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5036710/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.