Nàng gặp qua nhiều phu thê trong thôn như vậy, cũng không phải trượng phu nào cũng đối tốt với thê t.ử như thế, có gã đàn ông còn đ.á.n.h vợ.
Nàng liền bổ sung một câu: “Nếu muội thành thân, muội liền phải tìm một người đối tốt nhất với muội, giống như cha đối với nương vậy.”
Hiên Viên Khuyết không nói gì, hắn yên lặng thêm một muỗng mật ong vào bình trà hoa quả kia, rồi rót đầy ly cho nàng.
Nhược Huyên lập tức nâng ly trà lên, uống một ngụm, mặt mày đều cong cong, khuôn mặt nhỏ giống con mèo vừa trộm được mỡ, vẻ mặt thỏa mãn, đôi mắt sáng rực.
Hiên Viên Thần Quân thật tốt! Mật ong là do linh ong Hiên Viên Thần Quân tự mình nuôi, lấy từ trăm loại hoa mà ủ thành mật.
Nhược Huyên là hoa, thích nhất mật hoa lạp!
Nàng trồng nhiều hoa như vậy, hiện tại đều nở rộ, cũng không nhớ tới chuyện nuôi ong lấy mật, vẫn là Hiên Viên Thần Quân chu đáo, bảo Cổ chưởng quầy đặt một ít thùng nuôi ong ở đó, nói là lấy chút mật ong cho Hiên Viên nãi nãi uống.
Hiên Viên lão phu nhân tuổi lớn, không thể ăn quá nhiều đường, số mật ong này cơ hồ tất cả đều là nàng uống.
Hiện tại nàng mỗi ngày đều có mật hoa uống, còn có mật ong làm điểm tâm, cũng ăn rất ngon.
Những cái sáp ong cũng bị nàng dùng để làm thành kem dưỡng mặt linh tinh các thứ!
May mắn Hiên Viên Thần Quân nuôi rất nhiều ong mật trên núi và ở cánh đồng hoa, bằng không nàng mở cửa hàng son phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5034896/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.