Hắn vận chuyển linh lực, cẩn thận tháo bỏ những đường may rối rắm. Dùng tơ Thiên Tằm dệt vải cần tốn linh lực, thì cắt may cũng phải dùng linh lực, nếu không sẽ không làm được. Mà vì Nhược Huyên cũng dùng linh lực để khâu, muốn tháo ra mà không làm hỏng vải thì phải tốn càng nhiều công sức.
Hắn ung dung tháo hết chỉ, cầm kéo cắt lại...
Chỉ một lát sau, hai bộ y phục bình thường, một lớn một nhỏ đã hoàn thành.
Hắn gấp gọn, tìm hai cái hộp gỗ một lớn một nhỏ bỏ vào. Lúc định đóng nắp hộp, hắn chợt nghĩ ra điều gì.
Hiên Viên Khuyết động ý niệm, mấy đóa hoa hồng đang nở rộ trong vườn liền bay vào. Hắn bứt cánh hoa, rắc vào trong hộp rồi mới đậy nắp lại, đặt sang một bên, chờ lát nữa đóa hoa kia quay lại sẽ đưa cho nàng.
Nhược Huyên rất nhanh đã quay lại.
Vốn dĩ nàng định cùng Cổ chưởng quầy đưa con heo xuống núi. Nhưng nhìn thấy bộ dạng con heo đó, nàng có chút mất hết can đảm để đối diện với Ma Tôn, nghĩ đi nghĩ lại vẫn là ở bên cạnh Hiên Viên thần quân tốt hơn! Cảnh tượng ch.ó Ma Tôn và heo Ma Tôn gặp nhau tuy ngàn năm có một, nhưng nàng sợ trái tim bé nhỏ của mình chịu không nổi.
Nhược Huyên chạy vào, vẻ mặt khiếp sợ nói: "Hiên Viên ca ca, sao Ma Tôn lại nhập vào một con heo nái thế?"
Hơn nữa là nhập vào một trong những con heo con trong bụng con heo nái bụng phệ kia!
Hiên Viên Khuyết đang tiếp tục điêu khắc khối phỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5020302/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.