Yến Phong: "Rất tốt, cái sau đẹp hơn cái trước. Huyên Bảo cô nương rất có thiên phú viết chữ."
Hàn Tu: "Thiên phú dị bẩm."
Khang Nghi quận chúa không tin, nàng không nhịn được ném bút lông xuống, đi tới xem thử, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch: "Sao có thể? Ngươi trước kia có phải từng luyện chữ rồi không, cố tình lừa mọi người là chưa luyện. Đồ lừa đảo!"
Nhược Huyên: "Ta không có nha, ta mới tỉnh lại một tháng gần đây thôi, trước kia là đứa đần độn, chuyện này ngươi cứ đi tìm đại một người trong thôn hỏi là biết."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Yến Kiều Kiều lườm Khang Nghi quận chúa: "Bản thân kém cỏi thì bảo người khác lừa đảo, ngươi dứt khoát nói thẳng là ngươi thua không nổi mười bộ trang sức Trân Bảo Hiên đi cho rồi."
Hàn lão lúc này đi vào, phát hiện cả phòng chỉ có Nhược Huyên và Hiên Viên Khuyết đang luyện chữ, những người khác đều rời khỏi vị trí, ông tức đến râu vểnh lên: "Đang làm cái gì đấy? Luyện chữ xong rồi hả?"
Nhược Huyên vừa lúc viết xong mười sáu chữ kia.
Nàng đặt bút xuống, lanh lảnh nói: "Viết xong rồi ạ! Tiên sinh xem giúp con, con có thể tan học sớm không ạ?"
Yến Kiều Kiều lập tức cầm bài viết của An Khang quận chúa, cùng với bài của Nhược Huyên đưa cho Hàn lão: "Tiên sinh, thầy xem chữ của Nhược Huyên và An Khang quận chúa, ai viết đẹp hơn ạ?"
An Khang quận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5015827/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.