Hắn ngã xuống đất, thân thể bị điện giật đến run rẩy không ngừng, trơ mắt nhìn ra cửa động.
Ngoài động, trời tờ mờ sáng.
Một bóng người vĩ ngạn xuất hiện ở cửa động.
Trong đầu Khương Lương hiện lên hai chữ: Xong đời!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Trong hang động, vô số tia chớp đan xen thành một tấm lưới lớn.
Không một đạo thiên lôi nào là lãng phí!
Mỗi tia chớp tựa như được cài hệ thống định vị, chính xác trói chặt lấy những kẻ táng tận lương tâm kia.
Con ch.ó đen lao thẳng vào một trong những tia chớp đó!
Chó đen ngã xuống, Ma Tôn được tự do.
Linh hồn Ma Tôn nhanh chóng bay về phía cửa hang.
Nhược Huyên thấy có bóng trắng bay qua trước mắt, bàn tay mũm mĩm vung lên một cái!
Bóng trắng đó đã bị Nhược Huyên tát một cái bay thẳng vào người con ch.ó nhỏ màu trắng đang nằm trên đất.
Ma Tôn trơ mắt nhìn linh hồn của con ch.ó nhỏ kia vừa mới thoát xác, sau đó linh hồn của chính mình nhập vào xác con ch.ó con một cách hoàn hảo không một kẽ hở.
Linh hồn Ma Tôn ra sức giãy giụa, ý đồ thoát ra nhưng không được.
Hắn muốn lao vào tia chớp lần nữa, nhưng trong hang động đâu còn tia chớp nào? Tối đen như mực, một chút đốm lửa cũng không có!
Chỉ còn lại mùi khét lẹt trong không khí.
"A..." Hắn muốn g.i.ế.c đóa hoa ngu ngốc kia!
Lại một lần nữa!
Lần nào đến thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4993736/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.