Ba anh em Nhược Hàng đồng thanh: "Nội ơi, cháu cũng muốn xem!" "Cháu cũng muốn xem!" "Cháu cũng muốn."
Lôi bà t.ử thấy bọn trẻ đều muốn xem, liền nói: "Nội cho các cháu xem, nhưng các cháu phải nắm tay nhau thật chặt, không được xuống xe, càng không được chạy lung tung, chỉ được đứng trên xe xem thôi, biết chưa?"
Mấy đứa trẻ vội gật đầu.
Thế là Lôi bà t.ử đẩy xe lại gần, cho bọn trẻ đứng trên xe xem.
Nhưng người quá đông, lại có nhiều người lớn kiệu con trên vai, càng che khuất tầm nhìn.
Nhược Huyên và mấy anh em người nhỏ, thấp bé, dù đứng trên xe đẩy cũng chẳng nhìn thấy gì.
Lôi bà t.ử bèn bế Huyên Bảo lên, cho nàng xem vài cái.
Được bà nội bế cao, cuối cùng Nhược Huyên cũng nhìn thấy.
Nàng thấy một người đàn ông há to miệng, một con rồng lửa dài phun ra từ miệng hắn! Hắn vừa đi vừa phun, khi đến gần đám đông, mọi người sợ hãi vừa la hét vừa lùi lại.
Huyên Bảo nhìn qua mỗi trò một chút là đã hiểu, đang nghĩ xem mình có nên biểu diễn như vậy để kiếm tiền không, biết các anh đang chờ xem nên nàng nói: "Nội ơi, cháu xem xong rồi! Nội bế các anh lên xem đi ạ!"
Lôi bà t.ử thả Huyên Bảo xuống, bế Nhược Huyền lên, sau đó đến Nhược Thuyền, cuối cùng mới là anh cả Nhược Hàng.
Ngay lúc Lôi bà t.ử bế Nhược Hàng lên, sự cố xảy ra.
Lôi bà t.ử cảm giác áo bên hông mình hơi động đậy.
Bà cúi đầu nhìn, túi tiền đâu mất rồi!
Bà ngẩng đầu nhìn lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4946050/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.