Nhược Huyên đi đến trước mặt lão phu nhân Hiên Viên, cười rạng rỡ chia cho bà hai viên kẹo: "Hì hì, cảm ơn bà nội, bà ăn kẹo đi ạ, cháu đi cho ca ca xem đây!"
Sau đó Nhược Huyên chạy nhanh như chớp về phía Hiên Viên Khuyết cách đó không xa.
Nàng chạy đến trước mặt Hiên Viên Khuyết: "Hiên Viên ca ca."
Hiên Viên Khuyết nhàn nhạt nhìn nàng, dùng ánh mắt hỏi: Có việc gì? Sau đó Hiên Viên Khuyết thấy nàng xoay một vòng tại chỗ, tà váy xòe ra như một chiếc ô nhỏ, dải lụa trên tóc đón gió tung bay, tựa như một đóa hoa hiên (hoa kim châm) cỡ lớn đang nở rộ trong gió.
Bộ đồ mới của nàng là kiểu váy áo tề n.g.ự.c (ngang ngực),áo ngắn bên trên màu xanh cỏ, váy dưới là màu hoa hiên, nẹp áo và cổ tay đều thêu những bông hoa hiên - tuy không đẹp bằng bản thể của nàng.
Cả người nhìn qua, trông rất... hoa hiên!
"Hiên Viên ca ca, đẹp không?"
"Ừ." Hiên Viên Khuyết nhìn thoáng qua rồi quay đầu tiếp tục đọc sách.
Hoa tiên và hoa yêu ở Thiên giới dung mạo đều thuộc hàng thượng thừa, đương nhiên hoa hiên không được tính là loài hoa đẹp nhất, nàng tự nhiên cũng không phải hoa tiên đẹp nhất Tiên giới, nhưng ở Nhân giới thì cũng đủ để áp đảo toàn nhân loại.
"Bộ đồ này là mẹ và nhị bá mẫu may cho muội, kiểu tóc này là nhị bá mẫu chải cho, dải lụa cũng là nhị bá mẫu cho, dải lụa này gió thổi qua liền bay lên, có phải rất giống lá cây của muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4945439/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.