Hại huynh ấy bị đám cha mẹ như đỉa đói hút m.á.u của nàng bám lấy.
Nhà họ Nhược giờ đã khấm khá lên, mắt Nhược Hà cũng đã nhìn thấy lại, tương lai huynh ấy nhất định có thể cưới một cô nương tốt hơn, sống một cuộc đời hạnh phúc.
Chứ không phải bị nàng liên lụy!
Bà Đàm mắng: "Cái con nha đầu c.h.ế.t tiệt này, nhà chúng ta kém cỏi lắm sao? Nhà họ Nhược sao lại không ưng? Em trai con tương lai chính là Trạng Nguyên đấy! Nhà họ Nhược cưới được con là hời to rồi! Nhược Hà có ý với con, nó sẽ đồng ý thôi!"
Nàng cười lạnh nói: "Con sẽ không đi tìm Nhược Hà, cha mẹ đừng có nằm mơ!"
Bà Đàm tát nàng một cái: "Mày là cái đồ c.h.ế.t tiệt, chúng tao là cha mẹ mày, còn có thể hại mày hay sao? Nhược Hà chẳng lẽ không tốt hơn con trai Triệu đồ tể? Thằng con Triệu đồ tể say rượu là đ.á.n.h vợ, đ.á.n.h c.h.ế.t cả người, làm sao sánh được với Nhược Hà?"
Chân Nghi cười lạnh, trong lòng chua xót. Nhược Hà đương nhiên là tốt, chính vì quá tốt nên nàng mới không xứng với huynh ấy!
"Con trai Triệu đồ tể chẳng phải là do cha mẹ tìm cho con sao? Sao giờ lại bảo không tốt? Cha mẹ hết hy vọng đi! Con cứ gả cho con trai Triệu đồ tể!"
"Bốp!"
"Mày, cái con nha đầu này..."
Bên ngoài, Nhược Chu xách một giỏ thịt khô đuổi theo: "Huyên Bảo, đợi đại ca với."
"Suỵt!" Phần còn lại Nhược Huyên không nghe nữa, cô bé vội vàng kéo Nhược Chu chạy đi.
~
Dưới ánh hoàng hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4945427/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.