~
Đồ sấy hong gió dưới mái hiên đã được, bữa tối ăn cơm với thịt gác bếp. Vốn dĩ nên làm cơm thố đất, nhưng nồi đất trong nhà không đủ lớn, Lưu thị làm trong chảo sắt lớn, lửa được khống chế rất tốt. Cơm nấu bằng gạo mới, hạt nào hạt nấy rõ ràng, trong suốt căng mọng, thịt khô nạc mỡ đan xen cùng lạp xưởng phủ kín mặt cơm. Nắp nồi vừa mở ra, rắc thêm một nắm hành thái, theo làn hơi nước bốc lên, hương thơm nồng đậm lan tỏa khắp nhà bếp, sau đó bay ra cả ngoài sân.
"Thơm quá đi!" Nhược Huyên là người đầu tiên chạy vào bếp, kiễng chân muốn xem là món gì, đáng tiếc chiều cao quá khiêm tốn, bệ bếp lại cao, nhìn không thấy.
Lưu thị bế con gái lên cho nàng nhìn thoáng qua, sau đó nói: "Chúng ta đi rửa tay ăn cơm nào!"
Cả nhà đều bị mùi thơm này quyến rũ đến mức dừng hết việc trong tay, nhao nhao đi rửa tay ăn cơm.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Sau lũ lụt, không có rau dưa tươi mới, Lưu thị liền nấu một nồi canh phổi heo nấu rau khô, làm thêm món măng khô xào thịt sợi ớt cay. Lôi bà t.ử thích ăn cay nên bà đã bỏ thêm ớt.
Một bữa cơm đơn giản một món mặn, một món canh, một món cơm, nhưng cả nhà ăn thỏa mãn chưa từng thấy. Đặc biệt là lớp cơm cháy vàng ruộm, mấy huynh đệ đều tranh nhau ăn!
Bọn trẻ ăn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4944451/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.