"Nói rồi, ông ngoại con bảo Thư viện Cử Hiền và Thư viện Bạch Lộc khá tốt, hai thư viện này đều đang chuẩn bị tuyển sinh mới, bảo các anh con đến đó tham gia thi tuyển thử xem, muốn học thì học trường tốt nhất, không được thì mới sang trường bên ông."
Lưu lão gia t.ử chỉ dạy ở một thư viện nhỏ, ông cảm thấy mấy đứa trẻ nhà Nhược gia đều rất thông minh, có cơ hội nên thử sức ở các thư viện lớn.
Thư viện Cử Hiền và Thư viện Bạch Lộc lần lượt là thư viện do Diêm gia và Kinh gia - hai trong tứ đại thư hương thế gia của Hiên Viên quốc mở.
Danh tiếng lâu đời, mỗi lần thi khoa cử, học sinh của họ có thể có một nửa đỗ Tú tài, một phần ba đỗ Cử nhân, một phần năm đỗ Tiến sĩ!
Hơn nữa phu t.ử bên trong hầu hết đều xuất thân Tiến sĩ, kém nhất cũng là Cử nhân, không có ai xuất thân Tú tài cả.
Nói theo ngôn ngữ hiện đại thì đây là những trường danh tiếng có đội ngũ giáo viên hùng hậu, tỷ lệ đỗ đạt cực cao!
Nhược Huyên cảm thấy rất có lý liền nói: "Ông ngoại nói đúng ạ, vậy Thư viện Cử Hiền tốt hay Thư viện Bạch Lộc tốt hơn? Con muốn học ở trường tốt nhất."
Nhược Thủy: "..."
Khoan đã, Huyên Bảo cũng muốn đi học ở thư viện ư? Nhưng thư viện không nhận nữ sinh mà!
Hắn nhìn vợ mình, ra hiệu cho nàng nói với con gái rượu.
Lời tàn nhẫn như vậy sao lại bắt nàng nói? Lưu thị ngẩng đầu nhìn mái nhà, mái nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4944441/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.