Nhược Huyên ôm cuốn sách "lạch bạch" chạy đi tìm Hiên Viên Khuyết.
Hiên Viên Khuyết đang ở bên cửa sổ dùng linh khí nuôi dưỡng thiên trùng.
Chỉ vài ngày nữa thôi là lũ sâu này có thể nhả tơ rồi.
Nhược Huyên chạy đến bên cạnh hắn, đưa cuốn sách cho hắn: "Hiên Viên ca ca, huynh xem cuốn sách này đi?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hiên Viên Khuyết quay đầu liếc nhìn là biết ngay nàng đang có ý đồ gì, cũng không vạch trần, hắn thong thả dùng lá dâu trêu chọc thiên trùng, nhàn nhạt hỏi: "Cho nên, muội muốn thế nào?"
Hiên Viên Khuyết nghĩ đến việc Nhược Thủy chép sách, trên đó có hơi thở của nước rửa bút của Văn Khúc tinh quân, thật sự cảm thấy sự thông minh của đóa hoa này đều dùng vào việc trục lợi.
Hắn chưa từng biết nước rửa bút còn có thể dùng như vậy.
Thật khiến thần tiên khâm phục!
Nhược Huyên mở trang sách ghi chép về kỹ thuật in ấn ra, nói: "Dựa vào đôi tay chép sách kiếm tiền thật sự quá chậm, cha và nhị bá ta chép bao nhiêu ngày mới được mười cuốn! Ta lại không thể dùng tiên thuật giúp đỡ. Cho nên ta muốn dùng kỹ thuật in ấn này, ta có thể chép lại cuốn sách này thành sách của con người cho tam thúc và cha ta xem không?"
Cuốn sách trên tay nàng là sách Tiên giới, con người cầm vào chỉ thấy là Thiên Thư Vô Tự, không nhìn thấy bất kỳ nội dung gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4913801/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.