"Các người mau đi theo người Tướng quân phủ đi! Còn lề mề cái gì? Muốn c.h.ế.t à? Chúng ta còn phải đi cứu người khác nữa!" Những binh lính kia tóm chặt lấy cánh tay mấy đứa trẻ nhà họ Nhược, cưỡng ép kéo chúng về phía xe ngựa của Tướng quân phủ.
Hơn mười tên binh lính vây quanh người nhà họ Nhược, lôi kéo bọn trẻ, với thái độ nửa như đe dọa ép buộc họ lên xe ngựa.
Có kẻ thậm chí bế thốc Nhược Huyền ném vào trong xe.
Lôi bà t.ử cuống quýt hét lên: "Chúng ta không đi, chúng ta lên núi là được!"
Đám binh lính này căn bản không nghe, họ đều là lính giải ngũ, làm hộ vệ trong Tướng quân phủ, nhận lệnh của Lão phu nhân nhất định phải bắt người nhà họ Nhược về.
Quản sự Tướng quân phủ cười lạnh trong lòng, người Nhược gia cướp đoạt khí vận của Tướng quân phủ, lại còn hại c.h.ế.t Lão tướng quân, đương nhiên không dám đến Tướng quân phủ rồi.
Nhưng hôm nay, bọn họ không muốn đi cũng phải đi!
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hôm nay hắn nhất định phải cưỡng ép mang bọn họ đi!
Nhược Huyên thấy người nhà bị bắt lên xe ngựa thì tức điên người!
Ngón tay nàng múa lượn.
Tất cả đi c.h.ế.t đi!
Nhược Huyên ném ra một cái tiên thuật.
Hơn mười bóng người đột nhiên bay vút về bốn phương tám hướng.
Cứ như bị b.o.m nổ tung vậy!
Trong thế giới của một đóa hoa, làm gì có quy tắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4909266/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.