Cả nhà ba người rất nhanh đã cáo từ rời đi. Tiễn ba người xong, Hiên Viên lão phu nhân liền đi tìm tôn tử.
Trong phòng. Hiên Viên Khuyết sai người tìm một cái chậu hoa lớn, sau đó đổ bột Ngũ Thải Thạch và Cửu Thiên Tức Nhưỡng vào chậu, truyền linh lực vào, một chút bột Ngũ Thải Thạch và Cửu Thiên Tức Nhưỡng kia liền lấp đầy cả chậu hoa. Hắn lại trồng cây gỗ Phù Tang vào.
Lão phu nhân đi vào, tò mò hỏi: “Tiểu Cửu đang làm gì thế?” “Trồng dâu nuôi tằm.”
Lão phu nhân: “...” Trồng dâu nuôi tằm là trồng thế này sao? Hơn nữa tằm xuân nhả tơ, cũng đâu phải lúc này nhỉ? Bà cũng không hiểu lắm, nhưng tôn t.ử cũng chẳng bao giờ làm chuyện ngu ngốc! “Khúc gỗ này ở đâu ra?” “Huyên Bảo đưa.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hóa ra là thế! Hai đứa nhỏ này là hẹn nhau cùng học người ta trồng dâu nuôi tằm sao? Hiếm khi tôn t.ử chịu chơi cùng Huyên Bảo, hơn nữa biết chút việc nhà nông là chuyện tốt, bà liền nói: “Ngày mai chúng ta đến trang trại xem thử, tìm một mảnh đất rủ Huyên Bảo cùng trồng dâu nuôi tằm, được không?”
Hiên Viên Khuyết không biết nghĩ đến điều gì, liền gật đầu.
Hơn nửa canh giờ sau, Nhược Thủy đẩy xe về tới thôn. Dân làng thấy hắn liền lớn giọng nói: “Nhược Thủy, vị khách quý nhà ngươi lại đến rồi kìa! Ngươi còn không mau về nhà?”
Nhược Huyên tu luyện suốt dọc đường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4903214/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.