Chưởng quầy kéo cánh tay Nhược Thủy không buông: “Nhược Thủy, ngươi còn chép sách không? Ta trả ngươi một trăm văn một cuốn.”
Trước kia là năm mươi văn một cuốn, giờ tăng thẳng lên một trăm văn khiến Nhược Thủy có chút ngạc nhiên. Nhưng hắn đã nhận sách ở hiệu sách khác rồi cũng không rảnh chép, trong nhà hiện tại lại phải đi bán củ niễng, hơn nữa chuyện lần trước, hắn không thích tên chưởng quầy này, Nhược Thủy liền từ chối: “Không được, dạo này ta bận lắm, không rảnh chép.”
Chưởng quầy vừa nghe liền cuống lên: “Một trăm năm mươi văn, một trăm năm mươi văn một cuốn.”
Nhược Thủy nghe xong càng ngạc nhiên, chưởng quầy này bị sao vậy? Hiệu sách có rất nhiều học trò nghèo, đâu thiếu người chép sách chứ? Chưởng quầy ho khan: “Gần đây hiệu sách nhận được một mối làm ăn lớn, ngươi và ta quen biết nhiều năm, giúp đỡ chút đi, một trăm năm mươi văn một cuốn thế nào?”
Mối làm ăn lớn đương nhiên là giả, chỉ là không biết vì sao, hai ngày trước sách do hai anh em nhà họ Nhược chép bỗng nhiên bán hết sạch, sau đó hôm qua những thư sinh đó lại quay lại tìm mua sách Nhược Thủy chép, còn dẫn theo không ít bạn đồng môn tới, chỉ đích danh muốn mua sách do hai anh em nhà họ Nhược chép, loại khác đều không mua, thật là kỳ lạ!
Nhược Thủy càng thấy kỳ lạ, nhưng hắn vẫn từ chối: “Xin lỗi, thật sự không rảnh, ta còn có việc, cáo từ!”
Sau đó hắn liền đẩy xe rời đi. Chưởng quầy tức giận: “Nhược Thủy, ngươi nghĩ cho kỹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/4902753/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.