“Cái, cái này không thể nào chứ? nương thân?” Chu lão gia cảm thấy hôm nay có quá nhiều chuyện phá vỡ tam quan của mình, có chút kinh nghi bất định.
Thực ra Tưởng Hãn Dung cũng chỉ là phỏng đoán không chắc chắn, đến đây để lừa Chu Lão phu nhân một phen.
Chu Lão phu nhân thấy vẻ mặt tự tin của Tưởng Hãn Dung, tưởng rằng chàng đã điều tra rõ ràng mọi chuyện, bà ta lảo đảo vài bước, ngã xuống ghế, thần sắc phức tạp nhìn Tưởng Hãn Dung và Hoắc Diễn Thắng, cuối cùng mở lời: “Là ta đã coi thường các ngươi rồi.”
Trong lòng Tưởng Hãn Dung thầm nói: Thành công, đã c.ắ.n câu rồi.
Chu lão gia thần sắc có chút hoảng sợ, y linh cảm những lời tiếp theo không phải là điều y muốn nghe.
“Đúng, ngươi quả thật không phải con của ta,” Chu Lão phu nhân cũng không vòng vo nữa, nhìn thẳng Chu lão gia nói: “Lúc đó ta và cha ngươi quả thật tình cảm rất tệ.”
“Hừ, cha ngươi cưới ta vốn là vì Chu gia tham lam tiền tài của Viên gia ta, trước khi ta gả vào cửa thì ngày nào y cũng tỏ vẻ nhún nhường, đối với ta trăm phần trăm thuận theo ý ta.”
“Nhưng đợi ta gả vào rồi, y lại nói chúng ta là phường con buôn đầy mùi đồng tanh, lại còn ngày ngày nói lời bóng gió với ta, khinh thường nhà ta xuất thân từ thương hộ, ngày ngày cùng một đám nha đầu tìm kiếm hoan lạc, ngay cả chính diện nhìn ta một cái cũng không thèm, ta vì sao phải nhẫn nhịn cái nỗi uất ức này?”
“Quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5020393/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.