Giọng nói này... không thể nào!!
Tiểu Noãn mở to mắt. Đây chẳng phải là giọng của Trương di nương của Ngụy phủ Nhị Lão gia sao?? Hà Tú Nhi thấy Tiểu Noãn sững sờ, sắc mặt không được tốt, bèn hỏi nhỏ: “Tiểu Noãn, muội làm sao vậy?”
“Suỵt!” Tiểu Noãn làm động tác ra hiệu cho nàng đừng nói, rồi dựng tai lắng nghe tiếng nói chuyện ở phòng bên cạnh.
May mắn thay nhã gian của tửu lầu không có nhiều người. Thường thì mọi người thích đến tửu lầu dùng bữa tối, quả thực buổi trưa ít người ra ngoài ăn ở tửu lầu, hơn nữa đều ngồi ở đại sảnh dưới lầu. Ngoại trừ phòng của Tiểu Noãn có người, các nhã gian khác thực sự trống trơn.
“Viễn Lang, trong phủ người nhiều tai mắt, hơn nữa thiếp đang mang thai, Nhị Lão gia lại không muốn thiếp ra ngoài. Thiếp phải phí không ít công sức mới có thể ra ngoài hôm nay.” Trương di nương dùng giọng nói yếu ớt, dịu dàng nói.
Tiểu Noãn nghe xong nổi hết cả da gà. Trương di nương này, là đang vụng trộm sao?
Cái tin động trời này quá chấn động rồi! Đèn trong đầu Tiểu Noãn bỗng nhiên sáng rực. Mau mau mau, phải nghe xem tên gian phu này là ai!
“Ta ở cái nơi rách nát này đủ rồi,” một thanh niên bất mãn nói: “Cũng không biết cha ta nghĩ gì, mãi không chịu đưa chúng ta về Chấn Dương phủ.”
Gì cơ?
Giọng nói này?
Đây chẳng phải là Ngụy Nhị công tử, nhi t.ử của Ngụy Nhị Lão gia sao?
Tiểu Noãn kinh hãi. Tình huống gì thế này, tin này còn chấn động hơn những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5018420/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.