Trương thị ở nhà sợ khuê nữ của mình mệt mỏi nên đã sớm chuẩn bị cơm tối. Nào ngờ, khi khuê nữ trở về lại còn mang theo một đống đồ đạc lớn nhỏ.
“Lại đây, lại đây, mọi người nếm thử xem món này có ngon không, ta mua từ chỗ gánh hàng rong mang về đấy.” Tiểu Noãn mời mọi người tới ăn quà vặt.
“Tiểu Noãn,” Bích Yên dở khóc dở cười nói: “Ta thấy số tiền kiếm được hôm nay đã bị con mua hết đống đồ này rồi.”
Tiểu Noãn vỗ trán, quả thật là vậy!
Nhưng không sao cả, việc thử nghiệm hôm nay rất thành công, ngày mai hãy bắt đầu ghi sổ sách, đêm nay nàng còn có nhiệm vụ quan trọng phải làm.
“Ta quyết định rồi, buổi trưa chúng ta bày quầy bán cơm, buổi tối cũng bày quầy bán quà vặt, linh chủy.” Tiểu Noãn nghiêm túc nói.
“Chúng ta còn có thể bán thêm món vặt nào nữa?” Lý thị kỳ quái nói: “Ta thấy những thứ con mua về cũng đã rất đầy đủ rồi, có người làm đồ ăn, thức uống, cả các món rang xào các loại rồi mà.”
“Vậy thì chúng ta đương nhiên phải làm những món mà người khác chưa từng làm rồi,” Tiểu Noãn thần bí nói, đùa sao, nàng có thể làm món ăn vặt còn ít được à? Buổi chiều đi dạo, Tiểu Noãn đã không ngừng suy nghĩ xem nên làm món gì, cuối cùng quyết định làm Bát Bát Kê, Đậu phụ da giòn, Niên cao da giòn và Tiểu tô nhục.
“Cái này, tất cả những thứ này là gì vậy?” Mọi người nghe xong đều ngây người.
“Đậu phụ da giòn, Niên cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5018403/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.