"Lão phu nhân đối đãi với ngươi tốt biết bao," kế mẫu Bích Yên tỏ vẻ đau lòng nhìn Bích Yên, nói: "Tuy rằng khi đó gia cảnh khốn khó, ta và cha ngươi cũng bất đắc dĩ mới bán ngươi đi, nhưng bao nhiêu năm nay, ngươi vẫn hầu hạ trong viện của Lão phu nhân."
"Ta thấy ngươi ăn ngon mặc đẹp, lại càng ngày càng xinh đẹp, được nuôi dưỡng chẳng khác gì một phó tiểu thư, tháng nào cũng có lương tháng. Chuyện này chẳng phải tốt hơn nhiều so với việc ở nhà làm ruộng, kiếm ăn bằng cách bám đất bám cát sao?"
"Vậy mà ngươi lại dám trộm đồ của Lão phu nhân. Ta và cha ngươi ở nhà đã dạy dỗ ngươi thế nào, sao ngươi lại có thể làm ra chuyện này, ngươi có xứng đáng với sự tin tưởng của Lão phu nhân không!" kế mẫu Bích Yên ra vẻ "đều là do ta và cha ngươi dạy dỗ không tốt".
Bích Yên nghe những lời này chỉ thấy nghiến răng nghiến lợi vì căm hận, nàng cười mỉa: "Gia cảnh khốn khó? Ha ha! Nhà ta vốn ở dưới quê làm ruộng rất tốt, tuy không giàu có nhưng cũng đủ ấm no, ta và cha nương sống rất hạnh phúc."
"nương thân ta sau này c.h.ế.t đi, cha ta liền cưới ngươi. Ngươi gả vào rồi thì không ngừng làm khó dễ. Nhà vốn không thiếu tiền, ngươi lại cứ nói sau này sinh nhi t.ử còn phải lập thê cho nó, tiền không đủ tiêu."
"Sau này ngươi quả nhiên sinh được một đứa nhi tử. Nó còn nhỏ tuổi thế này, chẳng có chút liên quan gì đến chuyện lập thê, mà ngươi đã xúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5016951/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.