Thành công hòa ly.
Hà Xuyên nghe Sầm đại nhân dùng từ ngữ nghiêm khắc như vậy, sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội vàng quỳ xuống, lắp bắp không nói nên lời.
Sầm đại nhân thấy vậy hừ lạnh một tiếng: “Ta thấy các ngươi nên hòa ly đi, tiểu cô nương này cũng đi theo nương nó, theo một người cha như vậy sau này còn không biết sẽ ra sao!”
Tiểu Noãn trong lòng mừng thầm, Sầm đại nhân đây là một lời định đoạt rồi, có câu nói này của Sầm đại nhân, chắc Hà Xuyên cũng không dám nói lung tung nữa.
Quả nhiên Hà Xuyên cúi đầu lầm bầm: “Vâng.” Trong lòng hắn không cam lòng vô cùng, Lưu viên ngoại đã hứa cho hắn ba trăm lượng bạc cơ mà…
Tưởng Hãn Dung nhìn Ngọc Nương đang đứng một bên cúi đầu im lặng, đột nhiên mở miệng hỏi: “Ngươi là xuất thân từ thanh lâu nào?”
Mắt Ngọc Nương đảo qua đảo lại, chưa kịp mở lời đã thấy Tưởng Hãn Dung lạnh mặt nói: “Nếu ngươi dám lừa ta mà bị ta phát hiện…”
Tưởng Hãn Dung nói được nửa câu, Ngọc Nương chỉ cảm thấy một áp lực mạnh mẽ ập tới, thị không hiểu tại sao áp lực của thiếu niên này lại mạnh hơn cả Sầm đại nhân đang đứng bên cạnh, liền run rẩy nói: “Không dám lừa đại nhân, ta nguyên là người của Ỷ Tú phường Chấn Dương phủ bên cạnh, từ nhỏ học ca hát đàn địch, nhưng ta vẫn là thân thể trong sạch.”
Tưởng Hãn Dung chau mày, lại hỏi: “Thế các ngươi quen nhau bằng cách nào?”
Hà Xuyên nghe Tưởng Hãn Dung hỏi vậy liền vội vàng trả lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5016163/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.