Trải qua một ngày náo động, mọi người đều mệt mỏi. Trương thị và Lý thị cùng nhau thu xếp nửa ngày, dọn dẹp một căn phòng cho Hoắc Hương và Hà Tú Nhi ở. Ý của Hoắc Hữu Quý là, đằng nào cũng tính chuyện hòa ly rồi, cũng không còn bận tâm tới lễ nghi một hai ngày này nữa.
Trạng thái Nương con hai người Hoắc Hương quá tệ, chi bằng cứ ở nhà nghỉ ngơi thêm hai ngày rồi hẵng đi làm việc đó, biết đâu Hà gia sẽ chủ động tìm tới cửa. Thế là sau khi thu xếp xong xuôi, mọi người kiệt sức đều đi ngủ.
Ngày thứ hai trời quang mây tạnh, Hà Tú Nhi trải qua biến cố lớn như vậy cũng không ngủ được, sáng sớm đã thức dậy. Sân nhà Hoắc gia buổi sáng sớm tràn đầy sức sống, xa xa có tiếng chim hót vang vọng, trong sân là đủ loại rau dưa đang xanh tốt. Hà Tú Nhi thẫn thờ đứng giữa sân, không biết đang suy tư điều gì.
Hoắc Yên thức dậy ra sân, thấy Hà Tú Nhi đang ngẩn ngơ, có chút đồng cảm với nàng ấy, bèn gọi một tiếng: "Tú Nhi muội muội."
Hà Tú Nhi như tỉnh mộng, quay đầu lại: "Yên Nhi tỷ."
Hoắc Yên mỉm cười với nàng: "Ta và nương ta phải đi nấu bữa sáng, muội có muốn ăn món gì không? Hôm qua ta và Tiểu Noãn đã dùng nước vo gạo làm dưa chua, hôm nay sẽ nấu cháo, không lãng phí gạo hôm qua."
"Dưa chua? Đó là gì?" Hà Tú Nhi có chút mơ hồ: "Hôm qua ta cũng nghe tỷ và Tiểu Noãn muội muội nói gì đó về xưởng dưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nha-nong-ba-vi-ca-ca-cung-chieu-khong-ngot/5016147/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.