Lạc Thiên Hựu sớm đã căn dặn người của mình đi điều tra rõ chuyện này, chẳng qua là cho tới bây giờ cũng không có manh mối nào. Gia đình 3 người cùng 2 khách trọ bị giết kia, bất luận là trong sinh hoạt hàng ngày hay trong công việc đều giống như cuộc sống của những người bình thường khác, không có gì khả nghi, quê quán cũng không có gì đặc biệt.
“Chuyện này có cảnh sát phụ trách rồi, em không cần nghĩ ngợi nhiều.” Những cánh nhà báo muốn thăm dò tin tức từ cô đã bị anh ngăn cản rồi, bây giờ chỉ còn đợi tới lúc cảnh sát tìm được hung thủ.
Gật gật đầu, cô cũng không biết bản thân có thể làm gì, chỉ là có chút sợ hãi. “Em hơi sợ, hi vọng tên hung thủ kia sớm bị đem ra công lý.” Lúc nhàn rỗi không có việc gì làm, cô cũng thích luyện phim bom tấn nước ngoài. Những thứ như hiện trường tội phạm hay gì gì đó cô cũng xem không ít, rất hiểu được tâm lý biến thái mà cảnh sát nói đến là gì.
“Bảo vệ bên khu của chúng ta quản lý rất nghiêm ngặt, em không cần lo lắng.” Lạc Thiên Hựu nói. Bên cạnh anh cũng không phải không có vệ sĩ, thân là người phụ trách Lạc thị, sao anh lại có thể một mình đi đi lại lại mà không có người bảo vệ? Chỉ là họ đều ẩn mình hết thôi.
Hai người trở về nhà, đơn giản rửa mặt chải đầu rồi tự mình đi nghỉ ngơi. Nằm trên giường mềm mại, Phúc Viên Viên cầm lấy đồng hồ báo thức trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-gia-dao/2006993/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.