"Rất ít? Vậy thường ngày chị ấy không ở đây sao ạ?" 
Cụ ông phất tay, gầy yếu lắc đầu, "Thỉnh thoảng có người đến trông nhà, thằng bé đẹp trai lắm, nghe bảo là người thân." 
"Người thân ạ?" 
Trong đầu tức thời hiện lên dáng vấp cao ráo từng gặp trước trung tâm, chàng trai tóc vàng với ngũ quan cuốn hút, càng không rõ bản thân dựa vào đâu mà tự tin khẳng định đó là chàng ta. 
Xét theo phương diện này khúc mắc tới đây là được gỡ bỏ, ngặt nổi, đã nhọc công mò đến xa xôi chẳng không tránh khỏi nán lại thăm hỏi về Thục Linh - người chị gái cùng khoá là phải lẽ. 
Thấy cụ ông gật đầu, vuốt ngực họ sòm soàn Thư Ý vội đỡ lấy khuỷ tay, tay kia cật lực vuốt vuốt lưng ông. 
"Khụ khụ, nhưng dạo này không thấy thằng bé nữa nên ngôi nhà cũng đóng cửa suốt tuần rồi." 
Cô bất ngờ hỏi, "Chị gái sống ở đây cả tuần vẫn chưa về lần nào sao?" 
Nhận được cái gật đầu, Thư Ý chợt nghiêm mặt suy xét, về tình về lý Thục Linh quả nhiên trong sạch, cô ấy hứng thú với Vĩ Thành là chuyện tỏ mồn một, chưa kể Nguyệt San vốn dĩ chẳng tính là mối quan hệ khăn khít bao nhiêu cùng Vĩ Thành. 
Họ mới tiếp xúc án chừng năm nay. 
Còn Vĩ Thành, có lẽ bị ám ảnh sâu nặng bởi bé gái mà bản thân cậu đã điên cuồng phát hoạ mà Thư Ý từng phát hiện chi chít tờ phát thảo bé gái trên sổ tay, hiềm nhiên chẳng tờ nào tả được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-thu/3711861/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.