"Vương gia, người đang nói bậy gì vậy?" Vương phi tức giận đến nỗi đập bàn nhìn chằm chằm vương gia, thích khách mà bị bắt sẽ được tử hình, mà bây giờ vương gia lại nói nhi tử là thích khách có ý gì chứ? Muốn nhi tử mất mạng sao?
"Mẫu phi đừng kích động." Tôn Thạch Ngọc nhìn vương gia rồi thản nhiên đáp, "Đêm khuya hài nhi không có xông vào Phượng Nghi cung, sao phụ vương lại nói lời đó?"
Đột nhiên vương gia giữ lấy tay cổ tay hắn, gằn từng tiếng nói: "Mặc dù vết sẹo giờ đã mờ nhạt đi nhưng phụ thân nhìn ra được, trước đây cổ tay con từng bị thương, lại còn trùng hợp với vết thương của thích khách."
Vương gia là người luyện võ, nếu như hắn nhìn ra được tay Tôn Thạch Ngọc bị thương là chuyện bình thường.
"Vương gia!" Vương phi vội la lên, "Sao Ngọc Nhi có thể là thích khách được? Đây là chuyện không có khả năng."
Vương gia không nhìn thấy sự lo lắng tột cùng của vương phi, hắn nheo mắt nhìn Tôn Thạch Ngọc nhưng tay vẫn giữ lấy cổ tay hắn, rồi gợi mở từ từ nói: "Ngọc nhi, con nói thật đi, dù có thế nào phụ mẫu cũng bảo vệ con, sẽ không để cho kẻ nào làm tổn thương con đến một đầu ngón tay cũng vậy."
Tôn Thạch Ngọc nháy nháy đôi mắt, không nhanh không chậm nói: "Phụ vương người hiểu lầm rồi, đêm khuya hài nhi không có xông vào Phượng Nghi cung, hài nhi đi vào cung cũng không có gặp trở ngại gì, sao lại phải xông vào làm chuyện vô vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-the-tu-bao/3054078/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.