Vương phi nhấp một ngụm trà, chậm rãi thưởng thức, rồi cười nói: "Trà này gọi là "cao sơn vân ải", là cực phẩm hiếm có trong các loại trà, được Thái hậu thưởng cho Phụ vương con, lát nữa lấy một chút mang về đi."
Đỗ Phúc Hề tươi cười rạng rỡ nói: "Vậy tức phụ sẽ không khách khí, trở về cùng hưởng với tướng công."
Vương phi rất thích nghe những lời như vậy, bà cũng chỉ có một hài tử, dĩ nhiên vô cùng sủng ái, nó lại ốm yếu từ nhỏ, uống thuốc thay cơm khiến bà càng thêm đau lòng, bây giờ có thể có người cùng bà chăm sóc nhi tử, thật sự không có gì tốt hơn.
"Con à, chuyện của Liên di nương, con đã lựa lời nói chuyện với Ngọc nhi chưa?" Vương phi lo lắng, bà sợ nhi tử sẽ tức giận Liên di nương vô duyên vô cớ sinh chuyện thị phi, hiện tại trong lòng bà không có gì quan trọng hơn gia hòa vạn sự hưng.
"Tức phụ còn chưa kịp nói thì tướng công đã biết, mẫu phi đừng lo lắng, tướng công không sao đâu." Nàng nói cho vương phi biết quyết định của Tôn Thạch Ngọc đối với Liên di nương.
"Trước khi tức phụ đến đây đã qua gặp Liên di nương, tức phụ cũng đã cho nàng ấy mấy ngày suy nghĩ, mặc kệ quyết định sau cùng như thế nào, cũng phải để nàng ấy cam tâm tình nguyện mới được." Ngụ ý, nếu xảy ra án mạng, tất cả mọi người đều không dễ chịu.
"Nên như thế." Vương phi gật đầu, buông xuống chuyện của Liên di nương.
Bà nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-the-tu-bao/3054025/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.