Edit: Chickenliverpate
Vương phi nén lệ, xúc động nói: "Vương Gia có lòng."
"Nói gì vậy?" sắc mặt Vương Gia bỗng chốc ảm đạm, đôi mắt anh tuấn cũng trở nên ẩm ướt. "Bảo vệ nàng và Ngọc Nhi là trách nhiệm của Bổn vương, hiện tại Ngọc Nhi bị người ta hạ độc mà ta cũng không biết, thật uổng công Bổn vương làm phụ thân!"
"Vương Gia, trước hết hãy để Chu thái y kê đơn thuốc giải độc đã!" Vương phi nhắc nhở. "Việc cấp bách bây giờ là mau chóng giải độc trên người Ngọc Nhi."
Vương Gia hướng Chu thái y khẽ chắp tay một cái: "Làm phiền Chu thái y rồi."
Chu thái y cũng khom người đáp lễ: "Không dám nhận, hạ quan sẽ kê một đơn thuốc, mặc dù Thế tử tích độc đã lâu, nhưng bách đan giải độc của tổ tiên hạ quan vẫn có thể cứu được, sau này chịu khó điều dưỡng tốt một chút là có thể khôi phục tráng kiện, xin Vương Gia, vương phi đừng hoang mang lo lắng."
Nghe Chu thái y nói có thể cứu chữa, Vương phi liền thở phào nhẹ nhõm, bà vội vàng phân phó Bách Hợp đi theo lấy đơn thuốc, rồi tự mình sắc thuốc mang tới, không được để qua tay người thứ hai.
Bên phía Vương gia cũng không để mình rảnh rỗi, vẻ mặt ông trầm xuống, phân phó thị vệ vương phủ bắt hết tất cả nô bộc ở Noãn Xuân các lại, ông muốn tự mình nghiêm thẩm!
Chỉ trong phút chốc, cả vương phủ đều thần hồn nát thần tính, người người đều cảm thấy lo lắng, chuyện Thế tử bị hạ độc từ khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-the-tu-bao/3054008/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.