*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm Dận Chân liền bị đánh thức, trong lòng ngực ôm một tiểu mỹ nhân, hai người dính sát vào nhau trên chiếc giường uyên ương trải lụa tơ tằm còn chăn thì không biết bị đá đi nơi nào.Dận Chân có tâm không đánh thức Trang Uyển, một đôi đùi ngọc vẫn gác trên eo hắn, hoa huy*t phấn hồng còn ngoan ngoãn hàm chứa dục căng của hắn, làm hắn căng bản không có ý định rời khỏi. Thẳng đến khi Tô Bồi Thịnh lại thúc giục hắn thêm vài tiếng, lúc này Dận Chân mới dùng lực, đẩy chân Trang Uyển đem chính mình rút ra.
Bước ra ngoài, không khí se lạnh làm cả người hắn run rẩy, lại nhìn tiểu thê tử tiếp tục ngủ, lại có chút ghen ghét.
Nam nhân cúi đầu, đột nhiên hôn sâu lên môi Trang Uyển đem nàng làm tỉnh, nhìn phúc tấn mềm mại híp mắt giãy giụa, Dận Chân không khỏi cười nhẹ ra tiếng.
"Ta phải đi rồi."
Trang Uyển nửa đêm trước bị hắn đè nặng thao lộng, sau nửa đêm bị Dận Chân nhồi nhét phân thân trong hoan huyệt không chịu thoái lui làm nàng ngủ vẫn không yên ổn, buổi sáng trong mộng đẹp lại bị hắn đánh thức...
" ưm...... Tứ gia....để thiếp giúp chàng thay áo......"
Dận Chân lần này là thật sự vui vẻ, ngăn chặn góc chăn nhìn Trang Uyển đang ngáy ngủ dỗ dành sủng nịnh,
"Không cần, nàng cứ ngủ đi. Ngủ ngon,buổi tối lại hầu hạ trượng phu"
Dứt lời tự liền sai Tô Bồi Thịnh đến gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/169432/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.