Trúc Tương nhất thời hét lên, chạy nhanh vê khởi tay áo muốn giúp Trang Uyển lau nước trên mặt, rồi lại sợ đụng tới chỗ bị ửng đỏ kia.
"Chủ tử!...... Người đâu mau mời đại phu tới!"
Trên mặt nóng rát, đầu gối cũng biết giác thong thả, Trung Quốc chỉ cảm thấy đại não trống rỗng, xa xa nghe được thanh âm Hoàn Nhan thị truyền đến cùng tiếng quát hỗn tạp của nam nhân
"
...... Nữu Cỗ Lộc thị chính mắt nhìn thấy, nhìn thấy hai người các ngươi ở Trữ Tú cung tằng tịu với nhau...... Cái gì mà tứ tẩu tốt, chỗ ta tân hôn mấy tháng, đây đúng là đại lễ......"
"Đem Thập tứ phúc tấn đi ra ngoài!"
"Uyển uyển...... Uyển uyển...... Tô Bồi Thịnh mau đi lấy ta thẻ bài mời thái y!"
Thanh âm nam nhân một mảnh trong hỗn tạp dần dần rõ ràng, mí mắt Trang Uyển giật giật, có chút tan rã tầm mắt chậm rãi ngắm nhìn, dừng trên hình ảnh Dận Chân ẩn nhẫn lo lắng cùng phẫn nộ hiện rõ trên mặt.
"...... Tứ Gia đã trở lại?"
Dận Chân nhìn nửa gương mặt của tiểu phúc tấn đỏ lên, đau lòng mà cầm tay nàng.
"Ta để lại Tô Bồi Thịnh ở Vĩnh Hòa cung, nghe nói nàng ở chỗ ngạch nương quỳ nửa canh giờ."
Trang Uyển cười cười, tác động nặng đến chỗ đau làm nàng nháy mắt vặn vẹo biểu tình.
"Dùng băng đắp sẽ không sao, cần chi mời thái y. Làm người canh chừng cẩn thận, chuyện hôm nay vạn lần không thể lọt ra ngoài "
Dận Chân thở dài.
" Nàng yên tâm."
Dận Chân bế Trang Uyển lên, nhìn cũng chưa từng nhìn Dận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663854/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.