Nhưng còn không phải là thích được nam nhân dung túng một cách bất đắc dĩ vậy sao, Trang Uyển đem khăn lông ném vào thau đồng, chui đầu vào lưng Dận Chân khẽ bật cười, bị hắn lôi kéo túm ra phía trước, đối với gương mặt lúm đồng tiền xinh như hoa kia của tiểu phúc tấn thì không giận nổi, chỉ còn đường cúi xuống thân ngậm lấy môi đỏ, đem mỹ nhân đè ở bình phong xoa nắn một trận.
Che lại quần áo Trang Uyển bị kéo ra, che khuất cảnh xuân trước ngực, Dận Chân lúc này mới thở hồng hộc mà buông tay ra, ở bên cổ nàng lại hôn hôn, đem nàng đẩy nhẹ ra.
"Buổi tối lại thu thập nàng."
Tự biết phu quân có phản ứng, Trang Uyển đỏ mặt không dám lại đốt lửa, che lại gương mặt sớm nóng lên chạy ra bên ngoài.
Dận Trinh đã sớm thay quần áo xong. Hắn cùng Dận Tường đều thường tới Tứ bối lặc phủ, quả thực xem nơi này là nhà mình, vừa vào cửa liền đi đến gian phòng thường ở. Lúc này còn lôi kéo Hoằng An cùng chơi, xa xa liền nghe được tiếng cười giỡn của hai người, lúc Trang Uyển đi qua nhìn thấy Hoằng An đang cưỡi trên cổ Dận Trinh, khuôn mặt nhỏ kích động mà đỏ bừng.
Tiểu hài tử này quả thực muốn trời cao, nếu bị Dận Chân nhìn thấy cảnh này e sẽ dở ngói nhà mất, nhất định sẽ trừng phạt nặng. Trang Uyển chạy nhanh gọi lớn.
" Hoằng An, sao con lại cưỡi trên người Thập tứ thúc, còn không mau đi xuống."
Không chờ Hoằng An nhận sai, Dận Trinh nhìn thấy Trang Uyển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663852/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.