Trang Uyển từ trước đến nay vẫn luôn mẫn cảm, khi bị Dận Châ cắm vào lập tức dâng lên khoái cảm làm người vô lực, nửa điểm thanh âm đều phát không ra nổi, thân mình trước đó nằm bò, ngược lại đem phần mông nhếch lên hàm chứa côn th*t nóng rực, càng thuận tiện cho Dận Chân thâm nhập mà xâm lấn, đem toàn bộ bụng nhỏ đều căng tràn đầy.
Hạ thân kích thích làm cho nàng khó nhịn ở trên bàn run lên, nàng há miệng thở dốc, chỉ phát ra một tiếng thanh âm than nhẹ rách nát.
"Đừng...... Anh...... Đừng nháo...... Nha......"
Như vậy mềm lại mẫn cảm, đúng là bộ dáng khiến nam nhân yêu nhất.
Dận Chân cố ý thong thả mà rút ra một đoạn dương cụ, sau đó lại không nhanh không chậm mà đỉnh trở về, tới tới lui lui cắm lộng tiểu phúc tấn nhà mình kiềm chế không được phát ra tiếng khóc mềm yếu. Hắn trìu mến mà nhìn thân thể kiều diễm, duỗi tay tìm tìm phía trước, đùa bỡn bầu ngực cứng rắn đầy đặn, nhéo đỉnh anh đào nho nhỏ nhô lên không buông tay, thẳng đến khi tiểu phúc tấn bắt lấy bàn tay hắn đang trêu đùa xin tha, một tiếng một tiếng mềm mại mà gọi " phu quân" hứa hẹn sẽ không suốt ngày quấn lấy Hoằng An mà sẽ dành thời gian riêng cho hắn, Dận Chân lúc này mới thư thái đồng ý.
"Ngoan, Uyển Uyển đừng khóc, ta sẽ yêu thương nàng......."
Nói xong dựng thẳng lưng eo, ôm lấy eo nhỏ đem nàng đặt nằm trên bàn nhỏ, chế trụ kia hai đùi ngọc tuyết trắng thon dài, lại không màng mị thịt kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663828/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.