Tức khắc bị Giác La thị vừa ra tới giáo huấn.
"A mã con không có vấn đề gì, thái y đại phu cũng đều nói không sao, con ở lại làm chi. Chỉ có những người bị nhà chồng ghét bỏ mới tìm về nhà mẹ đẻ. Còn khi nhanh trở về, chớ có ném mặt mũi bà già này!"
Nói xong liền sai Ngũ Cách đưa Trang Uyển đến tiền viện.
Một đống người ở đó nhưng thật ra không cảm giác, chỉ còn lại có hai người, buổi sáng kia ba bàn tay bày sự tựa hồ lại xông ra, lại là có chút xấu hổ.
"Hôm nay....."
"Tứ bối lặc......"
Hai người đồng thời mở miệng tức khắc đều sửng sốt, sau đó lại không nhịn cười khẽ ra tiếng.
"Tứ ca muốn nói gì?"
Ngũ Cách gãi gãi đầu.
"Tứ bối lặc...... Chính là sợ Tứ bối lặc đối với muội không tốt?"
Lời này khi tiếp theo buổi sáng nói, đại khái là sợ tiểu muội nhà mình ở bên ngoài chịu ủy khuất, nhớ đến bây giờ mới hỏi ra miệng.
Trang Uyển trong lòng ấm áp.
"Tứ lặc gia đối với muội rất tốt, tứ ca yên tâm. Buổi sáng cũng đã nói muội sống rất tốt, chỉ là ngạch nương chỗ này cần tứ ca chăm sóc "
Dừng một chút, ngữ khí nhẹ nhàng.
"Tốt xấu gì cũng mẹ quý nhờ con, tứ ca cũng đừng nên để ngạch nương nhọc lòng"
Ngũ cốc gãi gãi cái trán.
"Tiểu muội muội yên tâm, ta hiện tại cũng là tứ đẳng thị vệ...... Muội cứ bảo Tam ca giám sát ta, nếu ta làm không tốt muội lập tức.... Bảo huynh ấy tố giác ta"
Trang Uyển bật cười ra tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663822/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.