Hoằng Huy do Trang Uyển sinh và Hoàng Phán do Lý thị sinh đều chết non, liền tính không có bài răng tự, Trang Uyển cũng không nói gì. Nhưng Dận Chân lại cố ý phân phó đi xuống, đem răng tự Hoằng Huy thêm vào. Chỉ điểm này liền làm Trang Uyển thực sự cảm thấy Dận Chân là nam nhân tốt.
Trang Uyển nhìn nhi tử nhà mình ở trong lòng ngạch nương thực ngoan ngoãn, không khỏi cười khẽ.
" Đứa bé này sau khi sinh ra được nhiều sủng ái nên không tránh được việc nuôi dưỡng chu đáo, kháu khỉnh cứng cáp.. Ngạch nương cẩn thận kẻo mỏi tay"
Giác La thị quay đầu nhìn trừng nàng, "con khi còn nhỏ cũng như Hoằng An bây giờ, cũng do ta một tay bế ẵm có gì mà mệt"
Lời này vừa nói ra, dường như xóa bỏ khoảng cách mấy năm mẹ con không thường thăm nom qua lại.
" Nghe nói dạo trước trong phủ có chuyện, cũng nghe qua Tứ bối lặc mổ tay thu xếp"
Tự lần trước Giác La thị đến thăm nàng, cũng đã ngót nửa năm, Giác La thị đùa với Hoằng An, thấp giọng hỏi chuyện Trang Uyển.
"Thời gian con tịnh dưỡng sau khi sinh Hoằng An. Cảnh thị, Vũ thị, còn có Lý thị, kỳ thật đều là do Tứ gia hạ lệnh xử trí" húng ta gia hạ lệnh xử trí"
Trang Uyển lại đem sự việc đơn giản giải thích.
" là con không tốt, nhưng ngạch nương đã sớm từ người nơi đó mà biết, vì sao còn lo lắng như vậy?."
"Bối lặc gia không trách tội thì tốt"
Giác La thị một bộ nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663817/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.