*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thời điểm diễn ra yến hội, nữ nhân hậu viện nữ nhân quả nhiên không làm Trang Uyển thất vọng, oanh oanh yến yến trang điểm diễm lệ, Lý thị Vũ thị ánh mắt hàm chứa thủy quang con ngươi không nói, về phần Tống thị cũng mang lên đôi khuyên tai hiếm thấy, tha thiết một lời một câu mà nịnh hót lấy lòng... rốt cuộc trở lại nam nhân trong phủ, kính trà kính rượu đều hận không thể dán ở bên người nam nhân. Nề hà hiện tại Dận Chân chính là hữu tâm vô lực.
Trang Uyển ngồi ở bên cạnh Dận Chân, nhìn nam nhân dần dần hắc thấu mặt, âm thầm nhẫn cười.
Thẳng đến khi Vũ thị lại một lần dán tới, như có như không chạm vào tay Dận Chân, bị hắn một phen gạt đi, hắn tức khi bỏ đi khỏi yến tiệc...
Trang Uyển thong thả ung dung đứng dậy, liếc bộ dáng Vũ thị xấu hổ mà iếc mắt một cái.
"Vũ cách cách cũng chớ có để ở trong lòng, bởi vì chính sự bên ngoài, Tứ gia phiền lòng. Muội vẫn về thay quần áo, nghĩ ngơi cho tốt"
"...... Đa tạ...... Phúc tấn......"
Trang Uyển cong cong môi, đỡ tay Trúc Tương đuổi theo Dận Chân đang tức khí bước chân rời đi. Tiếc là Trang Uyển không thể so với bước đi của, nhất thời cũng không đuổi theo.
Tứ gia đến đâu?"
Trúc Tương theo tiếng.
"Nói là viện phía trước"
Đó chính là vừa giận, đi thư phòng sinh hờn dỗi.
Thân thể Trang Uyển càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663774/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.