*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Đó là ký ức mà nguyên thân thực sự của Tứ phúc tấn lưu lại, thuở Dận Chân còn ở trong cung, mỗi ngày buổi sáng đọc sách, buổi chiều cưỡi ngựa bắn cung, khó tránh khỏi có thương tích. Dận Chân lòng tự trọng cao, cũng không thích để người khác biết hắn bị thương, truyền thái y càng không có khả năng. 
Nguyên Tứ phúc tấn liền nảy ra ý tưởng chuẩn bị một hộp dược liệu trên đầu giường. Mỗi đêm chờ Dận Chân ngủ say mới nhẹ nhàng giúp hắn xử lí vết thương một người chút. 
Ngần ấy năm, tuy rằng Dận Chân sớm đã xuất cung lập phủ nhưng một chút cũng không thay đổi. Trang Uyển nhìn phía trước chợt cảm phục nguyên thân trước đây đối với Dận Chân đúng là dụng tâm lương khổ, một lòng một dạ. 
Dận Chân tựa như không phát giác điểm giống nhau của dược vị, chưa bao giờ hỏi qua là cái gì, lại không nghĩ hắn đã sớm biết đến sự tồn tại của nó. 
Lúc này Dận Chân hỏi nhưng thật ra Trang Uyển lại cứng họng, nhìn trong mắt Dận Chân liền làm như bởi vì ngượng ngùng mà nói không nên lời, cũng không nháo nàng, chỉ câu môi, ngón tay ở bên trong lung lay một chút, lấy ra một cái bình nhỏ, đứng dậy nhìn nàng, nói. 
"Lại đây." 
Trang Uyển hơi chần chờ sau đó mới tiến lên, bị nam nhân bắt lấy. 
Dược liệu dạng bột phấn rải đều lên miệng vết thương, phỏng chừng có tác dụng cầm máu. Trang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tan-thuan-phu-ky/1663745/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.