Hình Bác Ân nói vọng ra từ khe cửa he hé của phòng tắm: "Khâu Sam, trong balo cô có khăn không cho tôi mượn dùng chút?" 
"Hảo." 
Khâu Sam cầm khăn đưa đến. Cô đã lấy cái khăn này ở siêu thị, chà qua tay cũng lau qua mặt, trên khăn có dính một vài vết bẩn. 
Hình Bác Ân vươn tay khỏi khe cửa nhận lấy khan, đóng cửa lại. Tiếng nước lại vang lên. 
Giặt khăn mặt, Hình Bác Ân lau khô cơ thể, một lúc sau mặc quần áo xong rồi đi ra. Quần áo vẫn là bộ đồ đen cũ bẩn kia, Hình Bác Ân choàng khăn lên vai, ngăn cách giữa quần áo và mái tóc ẩm ướt. 
Nhìn thấy nồi nhỏ trên bàn, Hình Bác Ân nghẹn họng trân trối hỏi: "Đây là cô nấu?" 
Mì tôm trong nồi bốc hơi nghi ngút, đôi đũa cắm trong nồi bị hơi nước làm cho có chút ẩm ướt, Hình Bác Ân kéo ghế ra ngồi xuống ăn một miếng, ngẩng đầu nhìn Khâu Sam, ánh mắt ấm áp sáng lên, nàng cất lời khen tự đáy lòng: "Ngon quá!" 
Tâm tình Khâu Sam thoải mái, lắc lắc đầu, cô không dám nhận lời khen này. Nhớ hồi đó lần đầu nấu mì tôm cô còn bỏ thêm hành với trứng, nồi mì tôm bây giờ thật khó xem, là do lâu rồi Hình Bác Ân chưa ăn đồ ăn nóng nên tiêu chuẩn đã trở nên thấp đến không thể khách quan. 
"Thật đó. Khâu Sam, cám ơn cô." Hình Bác Ân nói xong cúi đầu xì xụp nồi mì, tướng ăn gió cuốn rồng bay không dính được chút xíu nào với từ nhã nhặn, cuối cùng Hình Bác Ân húp sạch nồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/196184/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.