Vô số mảnh vụn thủy tinh văng ra bay đầy trời, giống như một trận mưa pha lê, những mảnh thuỷ tinh vỡ vụn rơi xuống đất tạo nên âm sắc trong veo như giai điệu của nửa đầu bài hát.
Đầu óc Hình Bác Ân trống rỗng, trước mắt cũng trống rỗng, vào khoảnh khắc nàng tông vào cánh cửa thuỷ tinh, Khâu Sam liền nhét cái gối trắng phía trước nàng để bảo vệ ngực bụng.
Có một giây như vậy, Hình Bác Ân như mất hết mọi giác quan, cảm thấy thế giới thật im lặng, cho đến khi nàng phục hồi tinh thần nghe được tiếng Khâu Sam dùng lực vỗ xe, nàng cuống quýt đạp phanh, nửa người trên liền nhào mạnh tới trước, đè lên gối đầu.
Trong tiếng ma sát chói tai, xe trượt tới trước không bao xa liền "Oành" một phát tông vào vách tường.
Bởi sự va chạm này mà cơ thể Hình Bác Ân kịch liệt rung lắc, nhất thời đầu váng mắt hoa, đợi đến khi thân thể ổn định xong thì trong lòng không khỏi cảm thấy sợ hãi, nếu Khâu Sam không nhét gối đầu cho nàng, hậu quả đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Khâu Sam! Hình Bác Ân lập tức quay đầu, nhìn thấy Khâu Sam vẫn còn nguyên vẹn, "Ai nha" một tiếng thở phào nhẹ nhõm. Nàng có cái gối che chở, còn Khâu Sam lại không có bất kì đồ bảo hộ nào, may mà trước ghế phó lái không có thứ gì linh tinh, nếu không, gặp trúng một vật bén nhọn nào đó thì cơ thể Khâu Sam đã bị xuyên thành một lỗ thủng rồi.
Hình Bác Ân dựa người ra sau liếc nhìn kính chiếu hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-sinh-ky-luc/196180/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.